Mục lục bài viết
MÙA XUÂN ĐẦU TIÊN
Ở đây chắc cũng nhiều người làm bảo vệ giống tôi nhỉ. Chúng ta cùng là đồng nghiệp với nhau. Nhưng tính chất từng mục tiêu cũng khác nhau nên thời gian làm việc cũng khác nhau. Dạo gần đây tình hình dịch bệnh phức tạp quá. Mọi người cứ đùa nhau là kỳ “nghỉ Tết” đi vào lịch sử. Mùa xuân đầu tiên. Tính tới nay đã là “mùng 84 Tết” rồi!
Nhắc đến Tết tôi muốn kể với mọi người về dịp Tết năm 2020 vừa qua. Thật là một kỷ niệm, là mùa xuân đầu tiên mà có lẽ tôi sẽ không bao giờ quên. Tôi vào làm việc tại công ty bảo vệ PMV cũng đã được một thời gian. Tết vừa rồi tôi quyết định xin công ty ở lại trực Tết. Nhưng để có thể trực, khó khăn lắm tôi mới thuyết phục được vợ cho phép tôi ở lại. Mới đầu cô ấy cũng một mực không chịu, nhưng sau đó cũng đồng ý.
GIA ĐÌNH LUÔN LÀ CHỖ DỰA VỮNG CHẮC
– Tết này anh không về nhé! Anh ở lại làm việc thêm mấy ngày tết!
Vợ tôi có vẻ giãy nảy khi nghe tôi tuyên bố chắc nịnh. Nhà có hai vợ chồng và một đứa con, tôi đã đi làm được 6 tháng rồi, chỉ còn 2 mẹ con nó! Trước tết chừng 1 tháng tôi nói tết sẽ về. Hai đứa tôi hoan hỉ chuyện mua gì cho con gái yêu, mua gì cho mẹ, sắm tết những gì? Đùng một cái nghe tôi đổi ý nên cô ta có vẻ shock.
– Sao lại không về? Vậy mẹ con em biết xoay sở làm sao? – giọng cô ấy run run
Tôi thực sự bối rối khi nghe vợ nói vậy! Thú thật lúc đầu tôi định không ở lại trực Tết. Cho đến chiều 23 Tết – ngày ông Táo lên trời – không khí tết đã có vẻ rộn ràng khắp nơi. Trong buổi họp đội, anh đội trưởng quán triệt một số yêu cầu công việc Tết và chuyển lời chúc tết đến gia đình anh em được về. Ai cũng vui mừng, chỉ có thằng Tài mặt nó xị ra một đống. Anh em gặng hỏi nó mới mếu máo hay tin Nội nó bệnh, các bác nó ở nước ngoài về, nó muốn về mà nỡ đăng ký trực tết rồi! Cảm thông trước hoàn cảnh của nó, tôi xin ở lại trực thay cho nó!
– Anh ở lại trực cho một số anh em về. Với lại tiền thưởng Tết của công ty cao lắm. Hơn nữa lương ngày tết còn nhân 3, để anh cố gắng qua mấy ngày Tết này cho đủ tiền về sửa lại cái bếp nhà mình!
Mùa xuân đầu tiên xa nhà
Vợ tôi không nói gì, tôi hiểu cô ấy rất muốn tôi về nhưng cũng không muốn cản trở tôi.
Nhà chỉ còn hai mẹ con, chắc chắn vợ tôi sẽ gặp nhiều khó khăn lắm! Đặc biệt là con bé, tôi nhớ nó hằng ngày, hằng đêm. Sáu tháng rồi chưa được bồng nó, giờ đây nó đã chạy nhảy và quậy phá tung trời chứ không như ngày tôi ở nhà. ” – Theo lịch thì cuối tháng Giêng anh mới được về. Mẹ con ở nhà cố gắng mấy ngày Tết. Khi nào về anh sẽ dẫn cả nhà mình đi Vũng Tàu chơi nha!” Tôi an ủi vợ cũng là lập kế hoạch luôn. “- Vậy anh cố gắng, giữ gìn sức khỏe, ăn uống đủ bữa anh nhé! Em và con đợi ngày anh về…”
Đằng sau cuộc gọi đó, tôi biết là những giọt nước mắt của vợ. Giọt nước mắt của tình yêu, của thương nhớ. Nhưng vì hoàn cảnh nên chúng tôi phải cố gắng vượt qua. Gia đình luôn là chỗ dựa vững chắc, để tôi có thêm động lực làm việc. Trực tết này tôi sẽ có thêm một khoản tiền thưởng để mua quà cho con gái và lo cho vợ con, để vợ đỡ vất vả phần nào.
MÙA XUÂN ĐẦU TIÊN XA GIA ĐÌNH
Ở lại trực, khi mọi người đang quây quần, sum vầy bên gia đình thì chúng tôi vẫn làm việc. Tết xa nhà cũng buồn lắm, nhớ nhà lắm. Ngày tết không khí mục tiêu lại vắng vẻ, công nhân nghỉ, chủ quản nghỉ, vắng ơi là vắng! Mùa xuân đầu tiên xa vợ con khiến tôi càng cồn cào nỗi nhớ! Chỉ mong tới lúc gia đình quây quần bên mâm cơm đầm ấm. Lúc đó, cứ nghĩ tới việc ra tết sẽ được về nhà, tôi lại tự nhủ phải cố gắng nhiều hơn. Ở quê còn có vợ và cô con gái bé bỏng đang mong ngóng tôi từng ngày…
Việc duy nhất tôi có thể làm lúc này là nâng cấp chiếc điện thoại cùi bắp ngày nào thành chiếc smartphone để hằng ngày có thể gặp vợ con qua màn hình điện thoại. Để vơi đi nỗi nhớ, khoảng cách xa xôi…
NHỮNG NIỀM VUI KHI BẢO VỆ TRỰC TẾT
Ngoài những nỗi nhớ nhà, nhớ vợ, nhớ con. Chúng tôi có những niềm vui thực sự rất hạnh phúc! Điều đầu tiên là tình cảm yêu thương san sẻ của anh em đồng nghiệp. Thứ hai là niềm kiêu hãnh khi công sức chúng tôi góp phần giúp cho khách hàng được an toàn, qua đó đóng góp chung vào sự an toàn của xã hội. Thử hỏi, nếu không có những người như chúng tôi, ai sẽ giữ gìn tài sản cho Nhà máy. Sau Tết mấy nghìn công nhân quay lại làm việc do do công sức của chúng tôi.
Một điều khiến tôi và các anh em ở mục tiêu phải bất ngờ và cảm động. Đó là chính Tổng giám đốc đã tới tận những mục tiêu xa xôi như chỗ tôi để chúc tết, hỏi han, động viên tinh thần nhân viên chúng tôi. Tết xa nhà là cô đơn là thế, nhưng nhận được sự quan tâm như vậy, tôi thấy ấm lòng biết bao.
Nhờ sự quan tâm của Tổng giám đốc, đã an ủi anh em nhân viên chúng tôi phần nào.
Thấy Tết ấm áp và hạnh phúc hơn biết bao. Quà tết của công ty và Tổng giám đốc vẫn còn tới tận nơi thăm hỏi. Đó chính là mùa xuân đầu tiên đối với tôi các bạn ạ! Mùa xuân đầu tiên tôi xa gia đình,và cũng là lần đầu tiên tôi được chính Tổng giám đốc tới bắt tay. Điều mà tôi và những đồng nghiệp ở đây chưa bao giờ nghĩ tới.
Làm việc tại bảo vệ PMV là sự lựa chọn đúng đắn của tôi. Ngoài chế độ đầy đủ, công ty còn quan tâm nhân viên từ những điều nhỏ nhất. Tôi thấy mình thật may mắn.
Sau lần đó, chúng tôi còn được lên sóng mạng xã hội, tôi thấy tự hào khi là bảo vệ của PMV. Và khi xem lại những thước phim đã được ghi lại và phát sóng, tôi mới nhận ra không chỉ tôi, mà các anh chị trực Tết ở mục tiêu khác cũng được Ban giám đốc tới tận nơi động viên chúc tết. Và cũng rất nhiều người chưa thể về nhà như tôi.
MỘT MÙA XUÂN DÀI MÃI
Đến nay tôi vẫn chưa về nhà như đã hứa! Vẫn chưa đưa mặc cho con gái bộ quần áo mà tôi tự tay mua ở Siêu thị. Vẫn chưa đưa vợ con đi Vũng Tàu như kế hoạch! Đúng là “người tính không bằng trời tính”. Chuẩn bị đến ngày tôi được về thì là lúc dịch bệnh corona bùng phát lên. Mọi hoạt động đi lại đều bị hạn chế, chỉ thị cách ly toàn xã hội. Xe cộ đi lại bị cấm, ngưng toàn bộ. Tới nay tôi vẫn chưa thể về thăm gia đình. Bao hứa hẹn và dự định tới nay vẫn chưa thực hiện được.
Chỉ mới đây thôi, vậy mà nhoáng một cái đã sắp tới tháng 5 rồi. Với tình hình dịch bệnh như hiện tại cũng thật đáng lo ngại. Dù ngoài kia tiếng ve đã gọi mùa hạ tới. Những cơn mưa xuân đã trở mình qua đón nắng hè. Nhưng dường như, với tôi đây vẫn còn là mùa xuân. Bởi vì món quà tết mua tặng vợ con vẫn nằm trong ba lô. Bởi tôi vẫn chưa về nhà sau tết.
Mùa xuân đầu tiên và một mùa xuân dài mãi. Hy vọng còn thật nhiều mùa xuân sau này nữa, hy vọng Ban giám đốc công ty vẫn luôn dõi theo nhân viên bảo vệ chúng tôi. Xin chân thành cảm ơn quý công ty đã tạo điều kiện, hỗ trợ và động viên nhân viên rất nhiều!
Hải Nguyễn PMV
Viết theo lời kể của Nhân viên bảo vệ PMV
Mùa xuân đầu tiên | Mùa xuân đầu tiên | Mùa xuân đầu tiên
# Mùa xuân đầu tiên | # Mùa xuân đầu tiên
“Con biết không về mẹ chờ em trông, nhưng nếu con về … ai trực Mục tiêu”.
Người có Tinh thần trách nhiệm với nhiệm vụ đôi khi phải hy sinh lợi ích cá nhân để đem lại niềm vui chung cho mọi người là cần thiết.