Tâm sự của người làm nghề bảo vệ
Năm tháng ta có nhau là tâm sự của người làm nghề bảo vệ. Câu chuyện có thật được đăng lên Facebook của một cô gái có duyên với bảo vệ PMV. Mời các bạn xem Phần 2 của câu chuyện này.
Cô thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng cũng hết ca làm, thu dọn đồ đạc chuẩn bị ra về. Ra tới nhà xe cô loay hoay sửa lại dây sên do bị tuột, anh bảo vệ đi tới:
– Có chuyện gì vậy?
– Xe tôi bị tuột dây sên rồi, gắn hoài không được
– Để tôi xem thế nào?
Anh loay hoay một lúc rồi cũng sửa được xe cho cô. Đôi bàn tay anh lấm lem dầu nhớt của xe, lau cả lên mặt. Cô nhìn anh cười khiến anh lúng túng. Cô mở balo lấy giấy lau mặt cho anh, anh có vẻ ngượng ngùng. Thôi để tôi tự lau được rồi! Xe của cô xong rồi đó cô về đi. Tôi thu dọn rồi cũng về.
Cô cảm ơn anh rồi đạp xe đi về.
Mỗi ngày cứ như vậy trôi qua chẳng biết từ lúc nào họ đã yêu nhau.
Chuyện của anh
Anh kể với cô gia đình ngày xưa vui lắm, có ba, có mẹ và có anh. Nhưng sau bị tai nạn ba mẹ anh đều mất, còn mình anh. Cuộc sống nơi quê nhà quá cơ cực, anh bỏ quê hương vô Sài gòn lập nghiệp. Anh là dân quê, tỉnh lẻ chẳng nơi nào chịu nhận anh. Vô tình anh tìm được một công ty bảo vệ và xin làm và được nhận. Thấm thoát cũng được 2 năm. Tâm sự của người làm nghề bảo vệ.
Thấy anh kể cô lại càng thương anh hơn. Hai con người cùng một số phận họ tới bên nhau lúc cùng cực và khó khăn nhất.
Sau giờ làm anh đều chở cô trên chiếc xe đạp kêu cót két. Chở nhau đi ăn ở những quán cóc ven đường, còn có những hôm chỉ đủ tiền mua một tổ hủ tiếu 2 người ăn chung cô và anh cũng cám thấy hạnh phúc.
Cô ra trường rồi tìm được công việc tại một công ty có vốn đầu tư của nước ngoài.
Còn anh vẫn vậy vẫn dầm mưa, dãi nắng, phơi sương bươn trải tại những mục tiêu anh đang bảo vệ. Anh hay nói với cô, tuy anh làm công việc này có chút vả thật, nay chỗ này mai có thể chỗ khác nhưng anh luôn tự hào đó là công sức và anh làm việc rất chân chính, làm gì cũng vậy mình đều phải có cái tâm trong công việc của mình, không nghề nào đáng chê trách, cái chê trách do cách bản thân mình nhìn nhận vấn đề.
Biến cố và sóng gió
Có lần anh kể với cô: Anh giữ xe tại công ty kia, có vị khách nước ngoài ông ấy làm rơi cái bóp, anh chẳng biết trong bao nhiêu tiền nhưng trong đó anh thấy rất nhiều tiền, anh gọi ông đó mà không được. Đành phải gửi lại cho lễ tân khi nào ông đến rồi nhờ người ta trả lại. Hôm sau ông gặp anh cảm ơn quá chừng, cho tiền anh nữa mà anh không nhận. Anh chỉ nói đó là trách nhiệm mà anh phải làm, và làm đúng với lương tâm của mình. Ông cười rồi cảm ơn, sau này có cơ hội tôi sẽ đền đáp cho cậu. Đó là tâm sự của người làm nghề bảo vệ anh đã tâm sự với cô để cô hiểu hơn về cái nghề mà anh đang làm.
Cô càng cảm thấy thương anh nhiều hơn, anh luôn quan tâm tới cô những điều nhỏ nhặt nhất, luôn xuất hiện lúc cô cần và đặc biệt như một người anh, một người cha khi cô cần có nơi để tâm sự. Cô thầm nghĩ cô sẽ chẳng để mất anh cho dù như thế nào.
Hôm nay ngày nhận lương đầu tiên và cũng là sinh nhật của anh, cô tính tạo cho anh bất ngờ, đã chuẩn bị những món ăn anh thích, có bánh kem, nến,….
Điện thoại cô reo lên Ring Ring Ring……Alo đầu dây bên kia hỏi Có phải chị ……
[Còn nữa]…..
#Kull_PMV.
Nhân viên bảo vệ – Công ty bảo vệ PMV
Chúc các bạn, các anh chị, cô chú trong ngành bảo vệ, luôn mạnh khỏe, vui tươi và hoàn thành tốt nhiệm vụ được giao!